Những món bánh “quê mùa” thường được các mẹ các chị "lót tay" con trẻ mỗi buổi đi chợ về này, trải qua bao thăng trầm vẫn giữ vững chỗ đứng trong lòng người yêu ẩm thực.

2. Bánh giò
Tuy có cái tên gần giống với bánh gio nhưng bánh giò ại mang hương vị khác hẳn. Bánh giò được làm từ bột gạo tẻ có nhân thịt băm, mộc nhĩ, hành và được gói thành từng chiếc to cỡ bằng hai nắm tay người lớn và cũng có chiếc lưng gù đặc trưng. Người ăn bánh giò thường bóc bánh bằng cách dùng kéo cắt xung quanh, nhấc bỏ phần lá và dùng thìa xúc ăn. Một miếng ăn hoàn hảo bao gồm cả cả phần vỏ mềm và phần nhân đậm đà thơm ngọt. Bánh giò ngon nhất khi nóng, bạn có thể rướu thêm chút tương ớt và dưa góp ăn kèm để miếng bánh thêm ngon và đậm vị.

3. Bánh nếp
Có lẽ chẳng có ai lớn lên mà chưa từng một lần ăn bánh nếp. Cẩm chiếc bánh nhỏ xinh xắn làm từ bột nếp dẻo dẻo cùng phần nhân đỗ xanh và thịt đậm đà, tước dần phần vỏ lá chuối và cắn một miếng ngập răng để cảm nhận sự hòa quyện vị thơm bùi của đậu, vị ngọt của thịt và dẻo mềm mát của bột bạn mới thấy đây là món ăn ngon như thế nào. Chiếc bánh nhỏ chỉ 4-5 ngàn đồng một chiếc này luôn đắt hàng ở cả những phiên chợ quê hay ở xe bánh rong của các chị các cô nơi thành thị.

Chắc hẳn chẳng ai lạ gì với hình ảnh các chị bánh hàng rong, trên đầu đội một cái thúng, bên trong thúng là vô thiên lủng những chiếc bánh rán tròn lông lốc. Khẽ gọi “chị ơi” và nhanh tay chỉ vào thúng, chị bán hàng sẽ nhanh thoăn thoắt chọn cho bạn những chiếc bánh rán đường, rán mật hay rán vừng tròn ú nu. Những chiếc bánh nhỏ xinh ngọt ngào này chính là món quà vặt hoàn hảo cho những chiều bâng khuâng thương nhớ về tuổi thơ.

Chắc hẳn người Bắc chẳng ai xa lạ gì với tiếng rao “bánh khúc nóng đây” mỗi buổi chiều, nhất là buổi chiều lành lạnh. Bánh khúc được làm từ lá khúc, một loại lá thường mọc hoang ở ruộng, cùng nhân đỗ xanh đồ, mỡ lợn và chút tiêu. Bánh khúc được đồ như đồ xôi, bên ngoài mỗi chiếc bánh được bọc một lớp gạo nếp đồ cùng để tránh các chiếc bánh dính vào nhau, vì thế bánh khúc cũng được nhiều người gọi là xôi khúc.

Cái thứ bánh “quê mùa” từng đi vào câu ví câu von “mấy đời bánh đúc có xương…”, cũng từng là thứ đồ ăn chống đói của nhà nghèo. Trải qua biết bao năm tháng, nay bánh đúc đã chỗ đứng nhất định trong lòng người Hà Nội và được nhiều người yêu thích. Bánh đúc ngon phải được quấy khéo, gia nước vôi vừa tay, không nồng, miếng bán giòn dai, không cứng, khi ăn miếng bánh trơn tuột trong miệng, thỉnh thoảng sậm sựt hạt lạc bùi bùi. Bánh đúc thường được chấm với tương cho thêm phần đậm đà.


Theo Trí thức trẻ
Các thông tin khác




























Bản in









Sự kiện nổi bật









