Chẳng biết tự bao giờ trong tôi luôn có một niềm khát khao được “đi”. Đôi khi cũng chẳng biết sẽ đi đâu, về đâu? Chỉ biết bằng niềm đam mê, trải nghiệm và chinh phục, tôi đã đánh dấu những chặng đường xa tít tắp bằng đôi bàn chân của chính mình. Và dường như mỗi vùng đất đi qua bao giờ cũng đọng lại trong tâm hồn mình những cảm xúc thật đặc biệt.
Dù quãng đường ngắn hay dài, vui hay buồn, cô đơn hay cùng bạn bè, những chuyến đi đều giúp tôi trưởng thành hơn. Nhờ những chuyến đi, tôi nhìn cuộc sống không chỉ bằng mắt thực, mà còn bằng sự trải nghiệm theo hành trình mỗi chuyến đi. Lên kế hoạch, chuẩn bị phương tiện đi lại, chuẩn bị đồ đạc và liên lạc với bạn bè là những điều cơ bản không thể thiếu trước mỗi chuyến đi. Mỗi nơi tôi sẽ đến đều có những giá trị văn hóa và môi trường sống, tính cách người dân bản địa khác nhau. Có những quy tắc và điều lệ mà khách du lịch cần phải biết để lưu ý và điều chỉnh cho phù hợp.
Tây Bắc bao la
Núi rừng Tây Bắc được coi là điểm đến dành cho những người ưa khám phá. Đó là những con đường uốn mình qua sườn núi, là những mùa hoa nở trắng một vùng trời, là nơi con người ta đến với nhau qua chén rượu ấm tình và hơn hết đó là nơi làm say đắm lòng người. Tôi đã từng ngây ngất trước một cánh đồng toàn cải trắng ở cao nguyên Mộc Châu đến một màu tím của Tam Giác Mạch Hà Giang phủ trọn tầm mắt . Nhưng cũng thật xót xa khi nhìn những đứa trẻ dân tộc đầu trần, chân đất, mảnh áo mong manh đến nỗi môi thâm, da thịt tím tái đi vì lạnh. Tôi cũng đã chứng kiến cảnh đồng bào Mông ở Hà Giang đói trong ngày giáp hạt, cả tháng không biết tới bát cơm. Thiên nhiên kỳ vĩ, tươi đẹp nhưng chợt nhói lòng!
Trẻ em dân tộc thiểu số Tây Bắc
Miền Trung nắng gió
Khác với du lịch theo tour thường chọn những địa điểm đông người thì những người thích du lịch "bụi" lại lựa chọn những nơi vắng vẻ, thiên nhiên hoang sơ, kỳ bí, mỗi chuyến đi mang theo bao kỉ niệm và hồi ức để rồi lại “xách ba lô lên và đi”.Trong chuỗi hành trình của mình, tôi đã tới mảnh đất miền trung “nóng như chảo lửa” vào một ngày giữa mùa hạ. Những cơn gió Lào đem cái nóng ran tới hơn 40 độ như muốn rút sạch đi sự sống của cây cỏ. Những cánh đồng khô cằn, cây cối xơ xác với những vết nứt chằng chịt như xoáy sâu vào lòng tôi: “họ sẽ sống bằng gì?” vậy mà con người nơi đây vẫn vươn lên sống một cách kiên cường.
Miền Tây sông nước
Ngồi thuyền máy xuôi sông Hậu thăm chợ nổi Cái Răng, du ngoạn Hà Tiên thơ mộng, thưởng ngoạn món đặc sản vùng sông nước, Ghe, xuồng không chỉ là phương tiện đi lại mà còn trở thành các "căn hộ di động" của người dân vùng sông nước. Tôi chợt thấy mình thật may mắn khi được đặt chân tới dải đất miền Tây đầy sôi động với những khu chợ nổi tấp nập, những vườn trái chính sum xuê. Nhưng cũng chợt chạnh lòng khi thấy những khu ổ chuột chạy dài trên những dòng sông, những mái nhà lá đơn sơ, chiếc xuồng ba lá mong manh trước mênh mông sóng nước, chợt thấy con người sao nhỏ bé đến vậy.
Mưu sông trên sông ở Tây Nam Bộ
Người ta nói “đi một ngày đàng, học sàng khôn”, điều ấy không biết có đúng với bản thân tôi không, chỉ biết rằng sau mỗi chuyến đi tôi thấy mình trưởng thành hơn. Tôi trân trọng hơn những điều bình dị của cuộc sống. Khó có thể đoán trước được những chặng đường tôi sẽ phải trải qua phía trước, nhưng tôi vẫn sẽ tới những miền đất mới để sống, để trải nghiệm - Vì cuộc đời là những chuyến đi!