Suốt gần một năm qua, Hồ Quỳnh Hương "im thin thít và lặn mất tăm" trên truyền thông. Thậm chí, trên các sân khấu ca nhạc lớn nhỏ - đất sống của các ca sĩ, Hương Hồ cũng hiếm khi xuất hiện. Có chăng chỉ là trong một vài chương trình do bạn bè thân thiết tổ chức hay các show được đầu tư chỉn chu, cẩn thận...
Những ngày đầu tiên của năm 2016, khi người ta tấp nấp sắm Tết, cô ca sĩ tuổi Thân lại háo hức chuẩn bị cho công việc mới là giảng viên một khóa học đặc biệt tại ĐH Văn hóa Nghệ thuật Quân đội. Phải tốn rất nhiều thời gian để thuyết phục cô "lên báo" dù chỉ nói về dăm kỷ niệm ngọt bùi của những cái Tết đã qua. Câu cửa miệng của Hương là: "Mình có gì đặc biệt đâu mà lên báo bây giờ...".
Nhớ khoảnh khắc bố lì xì ngày mùng Một
Hồ Quỳnh Hương rất thích Tết truyền thống và luôn thu xếp thời gian để ở bên gia đình trong khoảng thời gian này. Ảnh: Kỳ Nhông |
Cũng như bao người Việt nói riêng và Á Đông nói chung, Tết với tôi là dịp để cả gia đình sum họp, quây quần sau một năm dài miệt mài làm việc và học tập. Tết là dịp để báo hiếu tổ tiên, ông bà, cha mẹ của con cháu, là thời khắc thắt chặt mối quan hệ ruột thịt, cũng như xóm giềng với nhau. Trong tôi, từ bao năm nay, Tết luôn đồng nghĩa với đầm ấm, vui vẻ và hạnh phúc.
Cuộc sống có vẻ khá ưu ái bởi tôi chưa từng phải trải qua phút buồn bã nào mỗi khi Tết đến, xuân về. Đó còn là lúc mình được quan tâm nhiều hơn, nhận được nhiều vị tha hơn từ người thân và gia đình. Thế nên, chẳng bao giờ có nỗi buồn trong tôi những dịp này.
Cũng qua bao nhiêu cái Tết rồi nhưng tôi vẫn nhớ như in những sáng mùng Một khi cả nhà còn ở Hạ Long. Bố thắp hương cúng gia tiên xong là gọi chị Tâm (Hồ Quỳnh Tâm, chị gái của nữ ca sĩ - PV) và tôi vào để lì xì, chúc hai đứa ngoan ngoãn, chăm học. Nghĩ lại là thấy tuổi thơ đơn giản, trong trẻo và hiền lành quá... (cười).
Vẫn gói bánh chưng để các cháu biết Tết cổ truyền
Từ xưa, các cụ đã tâm niệm phải dọn dẹp, trang hoàng để nhà cửa sáng sủa, ấm cúng hơn trong những ngày Tết. Tôi và gia đình cũng vậy thôi. Từ khi biết việc, năm nào, chị em tôi cũng cùng mẹ trang trí nhà cửa, phụ bố xếp lá, vo đỗ, đãi gạo để gói bánh chưng... Tôi thích những đêm ngày cận tết ở Quảng Ninh. Trời rét, có khi lất phất những hạt mưa xuân nhưng cả nhà không ai chịu đi ngủ mà ngồi quây quần trông nồi bánh chưng. Nhìn bếp lửa nổ lách tách cũng là lúc tôi gửi mọi mong ước và khát vọng thầm kín của mình vào đó. Mãi mãi không thể nào quên những đêm như thế!
Giờ trưởng thành hơn, tôi đưa cả gia đình vào Sài Gòn sống cùng mình. Không gian sống không như xưa nên việc gói bánh hàng năm cũng không được hoành tráng, "rầm rộ" nữa. Tuy nhiên, năm nào nhà tôi cũng duy trì cái nếp gói dăm ba chiếc bánh, trước là để thắp hương cúng gia tiên, sau đó, để các con của chị Tâm hiểu được truyền thống, tập tục của ông bà từ ngàn đời này. Tôi muốn các con các cháu mình luôn nhớ tới Tết Việt đúng nghĩa dù chúng sống trong xã hội văn minh, hiện đại thế nào đi chăng nữa.
Hình ảnh của Hồ Quỳnh Hương khi tham gia một chương trình truyền hình trong những ngày đầu năm 2016. Ảnh: H.Ngọc |
Tết ăn chay và xem phim hoạt hình cùng các cháu
Mọi người hay hỏi, Tết này "đặc sản" nhà cậu là món gì? Tết gia đình tôi bây giờ chủ yếu là món chay vì đầu tiên là tôi ăn chay rồi "lôi kéo, dụ dỗ" cả nhà cùng ăn với mình. Các món cơ bản thì vẫn vậy nhưng được làm từ đồ chay, gia vị cũng thay đổi chút xíu. Tôi vẫn thích nhất là ăn bánh chưng. Cả năm chỉ ăn bánh chưng mỗi dịp Tết thôi (cười).
Tết là dịp tôi thả lỏng hoàn toàn, gần như không đi diễn, đi show đâu cả và chỉ làm những việc khiến gia đình cũng như bản thân vui vẻ mà thôi. Tôi thích nghe lại những bài hát xưa của mình (cười). Tất nhiên, tôi cũng mở những bài hát xuân rộn ràng của đồng nghiệp để khuấy động không khí trong nhà. Mấy dì cháu cũng thường xuyên mở hoạt hình coi chung. Tôi hay bị mách là "Bà ơi, mẹ ơi, dì Hương lại giành TV của con rồi...". Nhưng ngay sau đó, mấy dì cháu lại bàn luận, nói cười rôm rả về một vài cảnh phim nào đó.
Tết rất vui nhưng tôi sợ nhất là ai gặp mình cũng hỏi "Bao giờ lên xe hoa, bao giờ cho ăn kẹo thế?". Câu hỏi này khó quá (cười), chắc tôi vẫn phải cười trừ, chọn cách khất nợ lời đáp thêm một thời gian nữa thôi. Bây giờ, tôi chỉ mong bình an, hạnh phúc và thịnh vượng sẽ đến với bản thân, với gia đình và đất nước mình.