Thứ hai, 19/01/2015 10:45 (GMT+7)
Khi số báo cuối cùng của năm đến tay bạn thì chỉ còn vài tuần nữa thôi, năm mới đã cận kề. Nhớ lại đi, câu nói: “Nhanh thật, mới đây lại sắp đến Noel” dường như bạn vừa nghe hôm qua. Nhớ lại đi, dường như mới đây thôi bạn còn nhìn mớ bánh mứt ngày tết mà thở dài ngán ngẩm: “Lâu thật, còn đến 360 ngày nữa mới đến tết”…
Thật ra thì thời gian vẫn thế, lúc nào cũng một mạch đều đều, nhanh hay chậm tùy cảm nhận của mỗi người, ở mỗi thời điểm. Ở tuổi thanh xuân, bạn sẽ tự tin, sẽ kiêu hãnh rằng mình còn cả một quãng đường thật dài phía trước để tận hưởng cuộc đời. Nhưng ở độ tuổi của tôi, những phụ nữ ngoài 30 ngày ngày vẫn bươn chải với cuộc sống như tôi không tránh khỏi đôi lúc soi gương rồi lo lắng, thậm chí đến mức mất ăn mất ngủ khi phát hiện dấu vết của thời gian đang hằn trên nét mặt. Đó là nỗi lo lắng hoàn toàn chính đáng bởi tuổi xuân thường qua nhanh, rất nhanh giữa vòng xoáy cơm áo gạo tiền.
Thế rồi từ đó, người ta tìm mọi cách để níu kéo tuổi xuân. Việc ấy cũng hoàn toàn chính đáng. Mọi việc chỉ đi quá đà khi vì quá ám ảnh bởi tuổi tác, một số phụ nữ đã chọn sai cách, khiến mình trở nên buồn cười, thậm chí lố bịch trước mắt mọi người. Là phụ nữ, tôi khẳng định mình cũng rất sợ thời gian. Là phụ nữ, tôi biết mình sẽ âm thầm chống chọi với thời gian nhưng chỉ trong một chừng mực nhất định. Bởi tôi thấy những phụ nữ quanh tôi dù ở độ tuổi nào vẫn giữ một vẻ đẹp riêng. Vẻ đẹp ấy đến từ phong thái hòa nhã, điềm đạm; vẻ đẹp ấy đến từ trang phục duyên dáng, hợp tuổi tác… Và đặc biệt, vẻ đẹp ấy còn nằm trong sự tảo tần, trong đức hi sinh… qua từng buổi sáng bạn cố gắng thức dậy thật sớm chuẩn bị những món ăn đầy ắp tình yêu thương cho chồng, cho con. Hãy thử hỏi những đứa con rằng trong mắt con, ai là người đẹp nhất, chắc chắn câu trả lời sẽ giúp bạn có thêm ít nhất một ngày vui.
Tạp chí Mẹ Yêu Bé phát hành 20/1/2015