







Số bài chia sẻ: 16
Thứ năm, 19/07/2012 16:31 (GMT+7)
Người nhận: Những người bạn tốt Xin chào nỗi buồn. Tớ và bạn cũng chẳng thân nhau lắm nhỉ? Nhưng có vẻ như gần đây tớ hay được gặp bạn đi cùng với bạn bè của tớ. Vì thế tớ viết bức thư này với ý định bày tỏ tình cảm chan chứa của tớ với bạn đấy. hehe... Tớ quý bạn, nỗi buồn ạ. Bạn mang cho tớ cảm giác sâu lắng mỗi khi nhớ về một ai đó. Giúp cho tớ biết nhận lỗi mỗi khi làm sai một việc gì. Và bạn là một người bạn tuyệt vời có thể ngồi cùng tớ uống cà phê hàng tiếng đồng hồ trong một quán quen, hay lặng lẽ đứng bên khi tớ lặng ngắm những cơn mưa trời buồn bã. Nhưng không phải vì thế mà tớ ghét niềm vui đâu nhé. Tớ cũng quý niềm vui lắm. Có niềm vui, nụ cười của tớ mới đc rạng rỡ. Có niềm vui, tớ mới biết quý trọng những...
Có 1 người thích bài này
Chi tiết | Gửi trả lời | Số thảo luận: 0 | 3464 lượt xem | Tôi thích




Số bài chia sẻ: 16
Thứ năm, 19/07/2012 16:29 (GMT+7)
Đã lâu lắm rồi, em mới đi xe máy vào thành phố và cũng lâu lắm rồi mới được ngắm mấy em học sinh chở nhau bằng xe đạp anh ạ. Em giảm ga, đi sau đôi bạn trẻ đang trêu đùa vô tư mà chợt bật cười. Anh biết vì sao không, vì hình ảnh đó khiến em nhớ tới anh và em 12 năm về trước anh ạ. Ngày đó, chúng mình cũng vô tư như họ, cũng hồn nhiên như họ cũng nghịch ngợm như họ. 2 đứa đèo nhau trên chiếc xe đạp Cào Cào xanh (thời chúng mình đang là mốt anh nhỉ), vừa đi vừa huyên thuyên đủ chuyện, có lúc chọc nhau cười chí chóe. Lũ bạn cùng lớp em đứa nào cũng ghen tị vì em có một tên xe ôm xịn anh nhỉ. Hồi đó, em nhớ có những buổi anh đèo em sang tận núi Sóc cùng lũ bạn cùng làng, đến nơi mệt bở hơi mà vẫn thấy anh cười tươi vì rất chi là vinh dự được đèo...
Có 1 người thích bài này
Chi tiết | Gửi trả lời | Số thảo luận: 0 | 4946 lượt xem | Tôi thích




Số bài chia sẻ: 16
Thứ năm, 19/07/2012 16:29 (GMT+7)
Người nhận: anh "híp" của em! - huynh.cnc@gmail.com Nhanh thật anh nhỉ? Mới đó mà 3 năm trọn vẹn chúng ta yêu nhau! nNhanh quá, anh vẫn còn nhớ ngày đầu khi ta yêu nhau chứ? Thật trong sáng, thật hồn nhiên, cái hồn nhiên của cái thời áo trắng, những góc nắng nơi sân trường, những chùm phượng vĩ, và những cái chạm tay nhẹ, mà khiến run bất giác con tim. Yêu nhau, rồi cùng nhau cố gắng thi đỗ đại học, cái thời đó sao mà mộng mơ tới vậy, em nhớ lắm mỗi buổi sáng đi học lại được nhìn anh. Mỗi lúc anh xin nghỉ học là cả ngày đi học hôm đó của em cứ bị thiếu thiếu cái gì đó. Anh biết hay là anh cố tình không biết mà anh hay nghỉ học thế! Hic hic…. Em nhớ có lần thầy giáo chuyển chỗ ngồi và em ngồi trên bàn của anh, em đã khóc, chỉ vì cái lí do, em không thích ngồi...
Chưa có người thích bài này
Chi tiết | Gửi trả lời | Số thảo luận: 0 | 2904 lượt xem | Tôi thích




Số bài chia sẻ: 16
Thứ năm, 19/07/2012 14:45 (GMT+7)
Anh gặp em trong 1 dịp tình cờ và cũng không ai nghĩ là anh sẽ yêu em,sẽ ở bên em.Nhưng đó là sự thật,anh đã ở bên em,đã chăm sóc em,đã yêu thương em,đã cũng em trải qua nhiều khó khăn,nhiều gian khổ,để rồi chúng ta chia tay.Thật pùn cười phải không em?Lúc khó khăn thì nhất quyết ở bên nhau,lúc yên bình thì lại chia tay.Và thật sự bây giờ anh và em đã không còn ờ bên nhau.Anh luôn tự nghĩ,luôn tự tìm lí do tại sao chúng ta lại chia tay đấy? Mọi người thường bảo có muôn vàn lí do nhưng theo anh thì chỉ có 1 lí do duy nhất là hết yêu.Nhưng có lẽ việc không hợp nhau cũng là 1 phần khiến anh không thể nắm chặt tay em.Anh từng hi vọng người yêu của mình là 1 người dịu dàng,nhẹ nhàng,kín đáo,chung thủy,thậm chí có 1 chút j đó là ít giao tiếp.Nhưng em thì khác hoàn toàn,em xinh...
Có 1 người thích bài này
Chi tiết | Gửi trả lời | Số thảo luận: 0 | 1003 lượt xem | Tôi thích





















