


Cảm xúc từ trái tim
Thứ ba, 17/07/2012 10:08 (GMT+7)
Có 3 người thích bài này
Số thảo luận: 0
1794 lượt xem | Tôi thích
Thứ ba, 17/07/2012 10:08 (GMT+7)
Có 3 người thích bài này
Số thảo luận: 0
1794 lượt xem | Tôi thích

Số bài chia sẻ: 16

Chào mẹ!
Mẹ ơi, những điều con sắp nói ra đây chẳng phải lý do để biện bạch hay là một cái kế mới nào đó mà con nghĩ ra để có thể xin phép mẹ đi Sóc Trăng trong dịp sắp tới đâu nhé, nói ra ở đây để mẹ có thể hiểu thêm một phần cuộc sống và sự thay đổi của con hiện tại do con đã là sinh viên nên chẳng ở bên mẹ được.
Mẹ biết không, cách đây một năm con lơ ngơ lắm, từ nhỏ đã chẳng thích tiếp xúc với người lạ tí nào, đã vậy chẳng chịu đi chơi với ai ngoại trừ cấp 3 của con, cả nhà còn sợ con bị trầm cảm nữa chứ, nhưng rồi có một thiên thần đã xuất hiện và dẫn dắt cho con để con thấy cuộc sống này còn nhiều điều ý nghĩa. Lần đầu tiên đi event daklak, con đi xa nhà mà toàn với người lạ, lúc đầu con cũng sợ lắm, sợ chẳng quen được với ai, sợ không biết đi rồi sẽ tiếp xúc với mọi người như thế nào…. Nhưng rồi mẹ biết không, vừa mới tới nơi mọi người đã chia nhau ra để làm việc liên tục nên con chẳng còn thời gian đâu để suy nghĩ nữa, con hòa mình cũng với mọi người lúc đó mọi sự sợ hãi trong con tan biến. Tối đến, mọi người chuyển đồ để băng qua suối, do trời quá lạnh đã làm con bị chuột rút, con đau quá trời luôn mẹ, vậy mà khi nhìn thấy cảnh mọi người ngâm mình dưới suối chuyển đồ qua rồi chuyển đồ lại đã làm cho con thấy chẳng còn đau nữa và thấy yêu thương gia đình thứ hai này thật sự. Một gia đình có một người Ba đã lớn tuổi mặc dù ở rất xa tụi con nhưng vẫn luôn chăm sóc và yêu thương từng đứa ( bằng chứng là con mới vô mà chú gọi điện thoại tâm sự với con miết thôi mẹ.
Con sắp nói ra thêm một sự thật nữa đây. Cái hôm noel năm ngoái trong khi gia đình mình tập trung để chuẩn bị đám cưới thì con lại trốn đi mất tiêu và chỉ nói với mẹ là con qua bên hội quán. Chắc mẹ cũng thắc mắc không biết hội quán là cái gì mà nó có thể hấp dẫn con dữ vậy. Ngày hôm đó tụi con làm tiệc chia tay với “người bạn già” của con mà con hay kể cho mẹ, hội quán là nơi con có rất rất nhiều kỷ niệm. Khi hội quán không còn con buồn nhiều lắm vì đó là nơi để sinh hoạt CLB, ở nơi đó đã tập cho con hư đi một chút và kiên cường hơn một chút . Và giờ đây con đã tham gia CLB được một năm rồi. Ban đầu con chỉ nghĩ đơn giản là muốn làm tình nguyện thì chỉ việc tổ chức, nhưng không đâu mẹ à, con đã biết được nhiều hơn, muốn có được một event thì BTC đã phải làm việc vất vả cỡ nào, mọi người phải ngồi lại bàn bạc, bất đồng quan điểm và có khi còn chỉ trích nhau nữa. Mà mẹ ơi, có phải đôi khi chỉ trích cũng là một cách hay nhưng còn cách hay hơn là động viên thông cảm phải không mẹ? Vậy nên dù có bất đồng quan điểm tới đâu thì các anh chị vẫn có thể nói chuyện, chia sẻ, thông cảm và sau đó thì cũng nhau dẫn dắt 4T đi đến những vùng quê nghèo để đem tới những nụ cười cho các em nhỏ, đó là lý do mà con càng thêm yêu quý gia đình này đó mẹ.
Mẹ từng nói là con không nên xin mẹ đi chơi xa, nếu chỉ cần con xin thì mẹ sẽ cho nhưng mẹ không thích tí nào đâu, vậy nên con hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi muốn xin mẹ đi đâu đó. Chuyển event này con sẽ không xin phép mẹ mà nói với mẹ những điều trên, con tin là mẹ sẽ cho con đi và thích cho con đi chung với gia đình thứ hai những chuyến event như thế… Nơi mà những người xa lạ nhưng rất gần gũi và đầy nhiệt huyết tình nguyện.
Mẹ ơi, những điều con sắp nói ra đây chẳng phải lý do để biện bạch hay là một cái kế mới nào đó mà con nghĩ ra để có thể xin phép mẹ đi Sóc Trăng trong dịp sắp tới đâu nhé, nói ra ở đây để mẹ có thể hiểu thêm một phần cuộc sống và sự thay đổi của con hiện tại do con đã là sinh viên nên chẳng ở bên mẹ được.
Mẹ biết không, cách đây một năm con lơ ngơ lắm, từ nhỏ đã chẳng thích tiếp xúc với người lạ tí nào, đã vậy chẳng chịu đi chơi với ai ngoại trừ cấp 3 của con, cả nhà còn sợ con bị trầm cảm nữa chứ, nhưng rồi có một thiên thần đã xuất hiện và dẫn dắt cho con để con thấy cuộc sống này còn nhiều điều ý nghĩa. Lần đầu tiên đi event daklak, con đi xa nhà mà toàn với người lạ, lúc đầu con cũng sợ lắm, sợ chẳng quen được với ai, sợ không biết đi rồi sẽ tiếp xúc với mọi người như thế nào…. Nhưng rồi mẹ biết không, vừa mới tới nơi mọi người đã chia nhau ra để làm việc liên tục nên con chẳng còn thời gian đâu để suy nghĩ nữa, con hòa mình cũng với mọi người lúc đó mọi sự sợ hãi trong con tan biến. Tối đến, mọi người chuyển đồ để băng qua suối, do trời quá lạnh đã làm con bị chuột rút, con đau quá trời luôn mẹ, vậy mà khi nhìn thấy cảnh mọi người ngâm mình dưới suối chuyển đồ qua rồi chuyển đồ lại đã làm cho con thấy chẳng còn đau nữa và thấy yêu thương gia đình thứ hai này thật sự. Một gia đình có một người Ba đã lớn tuổi mặc dù ở rất xa tụi con nhưng vẫn luôn chăm sóc và yêu thương từng đứa ( bằng chứng là con mới vô mà chú gọi điện thoại tâm sự với con miết thôi mẹ.
Con sắp nói ra thêm một sự thật nữa đây. Cái hôm noel năm ngoái trong khi gia đình mình tập trung để chuẩn bị đám cưới thì con lại trốn đi mất tiêu và chỉ nói với mẹ là con qua bên hội quán. Chắc mẹ cũng thắc mắc không biết hội quán là cái gì mà nó có thể hấp dẫn con dữ vậy. Ngày hôm đó tụi con làm tiệc chia tay với “người bạn già” của con mà con hay kể cho mẹ, hội quán là nơi con có rất rất nhiều kỷ niệm. Khi hội quán không còn con buồn nhiều lắm vì đó là nơi để sinh hoạt CLB, ở nơi đó đã tập cho con hư đi một chút và kiên cường hơn một chút . Và giờ đây con đã tham gia CLB được một năm rồi. Ban đầu con chỉ nghĩ đơn giản là muốn làm tình nguyện thì chỉ việc tổ chức, nhưng không đâu mẹ à, con đã biết được nhiều hơn, muốn có được một event thì BTC đã phải làm việc vất vả cỡ nào, mọi người phải ngồi lại bàn bạc, bất đồng quan điểm và có khi còn chỉ trích nhau nữa. Mà mẹ ơi, có phải đôi khi chỉ trích cũng là một cách hay nhưng còn cách hay hơn là động viên thông cảm phải không mẹ? Vậy nên dù có bất đồng quan điểm tới đâu thì các anh chị vẫn có thể nói chuyện, chia sẻ, thông cảm và sau đó thì cũng nhau dẫn dắt 4T đi đến những vùng quê nghèo để đem tới những nụ cười cho các em nhỏ, đó là lý do mà con càng thêm yêu quý gia đình này đó mẹ.
Mẹ từng nói là con không nên xin mẹ đi chơi xa, nếu chỉ cần con xin thì mẹ sẽ cho nhưng mẹ không thích tí nào đâu, vậy nên con hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi muốn xin mẹ đi đâu đó. Chuyển event này con sẽ không xin phép mẹ mà nói với mẹ những điều trên, con tin là mẹ sẽ cho con đi và thích cho con đi chung với gia đình thứ hai những chuyến event như thế… Nơi mà những người xa lạ nhưng rất gần gũi và đầy nhiệt huyết tình nguyện.






Biết làm chủ cảm xúc - cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn (Thứ tư, 18/07/2012 19:27 "GMT+7")


Một chút cảm xúc về tình yêu (Thứ ba, 17/07/2012 19:41 "GMT+7")


Sống....Cảm nhận về cuộc sống!!! (Thứ ba, 17/07/2012 19:39 "GMT+7")


Cảm xúc từ trái tim (Thứ ba, 17/07/2012 10:08 "GMT+7")






Bài viết khác














